Nguyễn Tâm

NHÂN QUẢ LUÂN HỒI


Ta sinh ra cõi này
Sự đời trớ trêu thay
Kẻ chịu kiếp ăn mày
Người giàu sang võng lộng


Kiếp người là giấc mộng
Thoáng phút chốc xa rời
Nhân gian khéo gọi mời
Tham, sân, si, tội lỗi


Nhưng mấy ai sám hối
Mà quay về nẻo ngay
Cho tội nghiệp sâu dày
Đời ba chìm bảy nổi


Tiền thân xưa gây tội
Lỗi trả vay kiếp này
Ta ắt chịu đọa đầy
Đường công danh lận đận


Mỗi người một số phận
Duyên tan hợp do trời
Chuyện thiên hạ lắm lời
Thị phi và cám dỗ


Trót sinh ra bể khổ
Cam chịu dẫu đắng cay
Chờ cho đến số may
Hồng trần ta nhẹ bước


Thời nay ai tạo phước
Gieo vào đất nhân lành
Ngày sau quả trên cành
Vị ngon cho trái ngọt


Đừng như thân bèo bọt
Gây nhiều cảnh trái ngang
Nhân thế lắm phũ phàng
Oan khiêng dày chồng chất


Nhìn bao người cơ cực
Sao không rủ lòng thương ?
Còn tạo cảnh đoạn trường
Một trời sầu ly biệt


Sáu căn nên tận diệt
Ngũ giới nên hành trì
Tâm bền vững xá gì
Sen vàng ta ngự trị


Khắc sâu trong tâm trí
Luật nhân quả luân hồi
Trí tuệ ta vun bồi
Chóng quay về bờ giác


Lòng này xin ghi tạc
Luôn tránh dữ làm lành
Vốn kiếp người mong manh
Tử sanh rồi sanh tử


Dòng đời muôn muôn sự
Ai thoát vòng khổ đau
Thân sắc sẽ muôn màu
Sáng trong như ánh ngọc


Ta nguyện đời tu học
Như Đức mẹ Quán Âm
Từ bi phép cao thâm
Độ chúng sanh giải thoát .


Nguyễn Tâm
September 21, 2010

Được bạn: vdn 28.3.11 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "NHÂN QUẢ LUÂN HỒI"